Nguyên Bảo

Tiếc




Ta đợi người , người có đợi ta đâu
Nên lỡ dỡ một cung sầu réo rắc
Ngón run rẩy trên phím khô lạnh ngắt
Nghe rả rời se sắt tiếng tơ buông
Ta đợi người lam lấp dấu hoàng hôn
Mà thấm thía nỗi cô đơn trống vắng
Khúc giao tình giờ sao trĩu nặng
Khi không có ai hoà giọng chung lời
Đoạn kết buồn tông lạc dây rơi
Nốt Si cuối chơi vơi vào nuối tiếc .
NB

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 29 tháng 1 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Tiếc"